Nội dung truyện
**EM CHỈ CÓ THỂ LÀ CỦA TÔI**
Trong ánh sáng ấm dần lên trên bầu trời, cô gái yếu đuối với mái tóc màu bạch kim dài thẳng đen le, nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh biếc của người con gái khác. Bàn tay mềm mại vươn ra, khẽ chạm vào mái tóc mượt mà bên cạnh. "Em chỉ có thể là của tôi," cô nói, giọng điệu mơ màng nhưng quyết định.
Nhưng người con gái kia không đáp lại. Thay vào đó, cô quay lưng bước đi, đôi chân nhỏ bé in những vết chân trên nền cỏ xanh mơn mởn. Đôi mắt xanh ngọc biếc nay trở nên buồn bã, nhấn chìm trong biển cảm xúc phức tạp. Cô không muốn là của ai, không phải vì cô không yêu, mà đơn giản chỉ vì cô không thể.
Hình ảnh cô gái bước ra khỏi khung hình, để lại cô bơ vơ đứng giữa dòng người. Ánh mắt cô tìm kiếm, tìm kiếm một lối thoát cho mình, một lối thoát cho tình cảm mà cô đã giữ kín sao cơn mơ ướt mịt mờ.
Từ đâu đó, tiếng đàn piano vang lên, những nốt nhạc buồn điệu rót vào tim cô như một dòng suối mát rượi. Cô nhìn người con gái kia bước xa, cảm giác hụt hẫng tràn đầy. Liệu cuộc đời cô có chỉ là tiếng đàn buồn, hay còn có thể biến thành một bản giao hưởng hoàn hảo, với hồi kết hạnh phúc trong tay người cô yêu?
Dần dần, từ bóng tối, hạnh phúc biến thành ánh sáng. Cô gái bước ra, đôi mắt long lanh hy vọng, mở lòng mình để chấp nhận sự thay đổi. Đó mới chính là câu chuyện đẹp nhất khi hai con người cùng hàn gắn những hạt tan vỡ của tình yêu, để rồi, họ chạm đến bến bờ hạnh phúc của mình.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận