Nội dung truyện
Một buổi chiều nắng ấm, cô bé tái nhào ra cánh đồng hoa dại với lòng hồi hộp. Chiếc bức thư từ người ẩn danh cô vừa đọc chỉ để lại câu hỏi: "Hãy đến đồi hoa vào lúc hoàng hôn." Nỗi tự hỏi không nguôi nơi cô.
Khi bước chân cô đến, ánh nắng vàng ươm bóng tối êm đềm của hoàng hôn. Một bó hoa hồng trải trên thảm cỏ xanh mượt, lấp lánh như giọt sương. Một anh chàng đứng ẩn sau cây, mái tóc nâu buông phóng gió, ánh mắt đầy ánh sáng nhìn cô.
"Anh... là ai vậy?" cô hỏi, tim đập mạnh.
Anh chàng cười nhẹ, bước ra ánh hoàng hôn, "Em không nhận ra anh sao? Anh là người luôn nhìn thấy em từ phía sau. Chúng ta đã gặp nhau hàng ngày, nhưng em không để ý đến anh."
Câu nói khiến cô nhớ lại những lúc nhìn thấy anh từ xa, từ góc sân trường hay dạo chơi ở cửa hàng gần nhà. Những cử chỉ, nụ cười và ánh mắt của anh dường như luôn dõi theo cô.
"Hóa ra an.." cô nhấn mạnh từng âm tiết.
"Anh vẫn chờ em trả lời." Anh chàng cơ hồi, khuôn mặt nở nụ cười, nhưng mi nhắm lại buông lời như một lời nguyền.
"Em...em muốn biết tên anh đằng sau cảm xúc này!" Cô tiết lộ mong muốn.
"Anh là Thiên Bình, những dòng thơ dành cho em." Anh chàng từ từ trải miệng ra một tập giấy của những bài thơ với hàng chữ nhuộm hồng.
Khoảnh khắc định mệnh này, cả hai sẽ không bao giờ quên...
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận